LUYỆN TẬP ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC SỰ NHẪN NẠI
Đây là một bài viết về sự kiên trì của Tiến sĩ Tâm lý học nổi tiếng trên thế giới, Angela Duckworth.
Vì sao các bậc phụ huynh thường khuyến khích các bạn trẻ chơi các môn thể thao như bóng chày, bóng đá, và những môn thể thao khác? Vì sao chồng tôi lại chở cô con gái Lucy của chúng tôi đi học đàn viola trong nhiều năm?Chúng ta đều biết rằng hầu hết các bạn nhỏ sẽ không trở thành những nghệ sĩ chuyên nghiệp. Thầy Bill Fitzsimmons, trưởng khoa tuyển sinh tại đại học Harvard nói rằng, hầu hết những vận động viên và nghệ sĩ chuyên nghiệp được tuyển vào đều phát hiện những đam mê mới của bản thân sau khi vào trường.
Vậy thì tại sao, với tư cách là một nhà khoa học, tôi lại tin rằng sự cố gắng là một tính cách rất quan trọng? Cho dù bạn tham gia vào một cuộc nghiên cứu hoặc rèn luyện của bất kì một môn thể thao nào, hay một nhạc cụ nào đó bạn cũng sẽ nhận ra rằng chúng không hề dễ dàng. Về mặt đạo đức, bạn không thể ép buộc con cái theo đuổi hoặc từ bỏ những gì chúng thích.Nhưng theo một góc nhìn khác, có những bằng chứng tương quan giúp ta nhận ra rằng các hoạt động ngoại khóa đóng vai trò là mảnh đất màu mỡ, giúp niềm đam mê và sự kiên trì bén rễ.
Tôi sẽ đưa ra một ví dụ để bạn suy ngẫm. Nhà kinh tế học Arthur Brooks đã từng chơi kèn chuyên nghiệp khi ngài còn trẻ. Ngài là một trong những diễn giả có sức lôi cuốn nhất mà tôi từng biết, đã được hỏi rằng liệu những gì ông đã học được khi còn chơi kèn chuyên nghiệp có giúp ích gì tới công việc hiện tại của ông hay không, và ông đã liệt kê ra những điều sau:
Điều thứ nhất là…sự tập đi tập lại không ngừng nghỉ. Chính những lần tập đó, tập hoài, tập mãi, tập nữa, nữa và nữa. Cứ tập một đoạn duy nhất lặp đi lặp lại nhiều lần. Bởi vì luyện tập là cách duy nhất để ký ức cơ bắp có thể khắc sâu trong não bạn. Khi chơi nhạc, thùy trán trước đóng vai trò chính trong các chuyển động lý trí. Bạn cần phải thành tạo tới mức không cần phải tập trung quá nhiều. Khi chơi nhạc, bài nhạc sẽ trôi qua rất nhanh, và chỉ có luyện đi luyện lại mới giúp bạn có kĩ thuật hoàn hảo.
Điều thứ hai là bạn phải tập chậm. Khi bạn chơi một bản nhạc cổ điển và muốn tạo ra những âm điệu tuyệt vời, không mắc một lỗi nào, lần nào cũng như lần nấy thì bạn càng phải tập mỗi đoạn cực kì chậm. Có một quy luật trong giới chơi nhạc cổ điển là khi bạn tập, bạn phải tập chậm tới mức bản thân bạn không nhận ra bài nhạc mình đang chơi. Nếu bạn vẫn nhận ra bài nhạc mình đang chơi thì bạn tập vẫn chưa đủ chậm.
Và điều cuối cùng là bạn nên cảm kích mỗi khi thất bại. Dĩ nhiên bạn sẽ đánh sai rất nhiều lần. Và bạn sẽ thất bại rất nhiều trước khi bạn đạt được thành công, bởi vì mức độ kĩ thuật hoàn hảo rất khó, đòi hỏi bạn phải thất bại liên tục, hàng trăm hoặc ngàn lần thì mới đạt được. Đây chính là ba yếu tố đã giúp tôi trở thành chủ tịch của Viện Doanh Nghiệp Mỹ (American Enterprise Institute).
Các bậc phụ huynh, một phần nào đó khi gửi các bạn nhỏ tới các thầy cô, luôn mong muốn các bạn không chỉ tiếp thu kiến thức mà còn tập trung vào xây dựng tính cách của mình. Mục tiêu là giúp các bạn nhận ra phép màu của việc tập đi tập lại, của việc tập chậm mà chính xác, và thất bại liên tục để đạt tới thành công.Xin đừng dạy các bạn rằng mục đích của việc thi đấu là để chiến thắng. Đôi khi người chiến thắng trong một cuộc thi không nhất thiết là người cầm chiếc cúp vô địch trên tay, mà là người ra về với những kinh nghiệm, bài học xương máu.Hãy giúp các bạn nhận ra ý nghĩa sâu xa hơn của việc luyện tập.
Một huấn luyện viên đấu vật đã từng nói với tôi rằng, “ Tôi không dạy bạn vật, tôi dạy bạn về cuộc đời.” Còn người sáng lập một chương trình giảng dạy nhảy ở New Mexico thì nói rằng: “ Chúng tôi không chỉ dạy nhảy, chúng tôi truyền đạt sự xuất sắc.” Và một trong những thầy dạy Toán hay nhất tôi từng gặp đã nói với các học sinh rằng: “ Tại sao các bạn lại học Toán? Bởi vì Toán khó. Và trong lớp của thầy, các bạn sẽ học cách làm những điều khó.”
Với sự kiên trì và lòng biết ơn,
Angela Duckworth
Dịch bởi Đăng Khoa